Mây đen ùn ùn trên vùng trời, cuồn phong gầm thét, sóng biển lồng lên như những con ngựa hoang chưa hề được rèn luyện. 1 con tàu đang cố tiến lên về phía nước Anh, chao đảo, tròng trành trên mặt biển trong cơn dông bão.
Nhà thám tử có khổ người vạm vỡ, đã từng dày dạn với bao chuyến vượt biển mà cũng cảm thấy váng vất. Ông cằn nhằn:
- Tiết trời thật quỷ quái, khó chịu quá!
Những bạn ngồi quanh ông đều lắc đầu, kêu lên:
- thật khó chịu quá!
Chính vừa lúc đó, một thủy thủ chạy vội tới, nói với nhà thám tử:
- Nhà thám tử! Trên tàu vừa xảy ra một vụ án mạng!
Nhà thám tử vội cùng chàng thủy thủ chạy tới căn buồng có người bị hại, nhìn thấy người bị hại là một thiếu phụ nằm vật dưới sàn phòng. Chàng thủy thủ giưosi thiệu đó là vợ một nhà triệu phú, tên là Tatlisi.
Nhà thám tử quan sát kỹ, thấy Tatlisi bị một phát đạn vào nhực, két sắt bảo hiểm trong buồng bị mở tung, trong buồng còn có một người đàn ông xưng tên Calithơ - thư ký của Tatlisi.
Calithơ còn nói với nhà thám tử rằng anh ta đang viết ở buồng trên thì bỗng nghe thấy tiếng súng, và khi anh đi ra khỏi buồng của chính mình thì nhìn thấy một bóng đen lao ra khỏi buồng Tatlisi, nhanh như chớp! Tiếp đó, anh nhận ra Tatlisi đã chết có trong buồng của bà ta.
Nhà thám tử nói:
- Thế tôi có thể tới xem buồng của anh chứ?
- Dĩ nhiên là có thể?
Tới buồng của Calithơ, nhà thám tử thấy trên bàn viết có đặt một xấp tài liệu, cạnh đó chính là tờ giấy có từng hàng chữ viết rất ngay ngắn, đẹp đẽ. Ông chỉ những từng hàng chữ đó hỏi:
- Đây có phải là những chữ anh vừa viết có phải không?
- Đúng thế! - Calithơ trả lời ngay.
Nhà thám tử cười, dằn giọng nói:
- Mi nói láo!
Nghe lời đó, Calithơ tái mặt.
Lúc đó hành khách và nhiều thủy thủ dồn tới rất đông, mong xem tận mắt nhà thám từ phá án như thế nào. Nhà thám tử quay lại phía mọi người, nói:
- Tàu bị lắc lư dữ dội như vừa rồi, thì bất kể ai cũng đừng mong có thể viết những hành chữ ngay hàng, thẳng cột và tròn trịa, lịch sự như thế này! Không tin thì cứ thử viết đi xem nào?
Calithơ chỉ còn ngậm miệng, cúi đầu nhận tội gây án.