Sao không thử một lần ba đặt mình vào địa vị của mẹ và con? Khi đối mặt với sự phản bội trong lòng ba sẽ cảm thấy thế nào.
Ba à, vậy là 17 năm gia đình mình chung sống với nhau rồi, con cũng bước sang tuổi thứ 17. Từng đó năm sống trên cuộc đời này cũng là những năm tháng con được sống trong tình yêu thương, sự bao bọc của ba mẹ. Quãng thời gian ấy sẽ chẳng bao giờ con có thể quên. Con đã đủ lớn để nhận thức được các mối quan hệ trong xã hội hiện nay, từng sâu sắc trong một cuộc tình, con hiểu cảm giác khi phải lòng một ai đó thế nào, hiểu được cảm giác mê muội trong tình yêu và hiểu được cảm giác yêu. Ba ạ, tại sao có mẹ rồi ba vẫn lỡ yêu thêm một người nữa? Mẹ con hết lòng vì gia đình, yêu thương ba hết mực và chăm sóc con bằng những gì tốt nhất, chưa một lần làm điều gì khuất tất, có lỗi với ba, ấy vậy mà ba lại đối xử với mẹ như vậy sao?
Con đã biết chuyện ba qua lại với cô ấy từ lâu rồi nhưng nghĩ ba là người hiểu chuyện, biết phải trái đúng sai, hơn nữa trong mọi chuyện ba luôn biết điểm dừng. Con từng nghĩ rằng ba cũng là đàn ông, chỉ muốn tìm cảm giác lạ dăm ba lần rồi thôi, thế mà dần dần ba đã đem lòng yêu người phụ nữ đó, người không phải mẹ con. Ba luôn dạy con phải sống chân thật, sống để cho mọi người nể phục nhưng sau những việc ba làm, con cảm thấy sợ, thất vọng, đôi lúc còn thấy xấu hổ nữa.
Trong cuộc sống này, con chẳng còn biết tin vào cái gì. Người con luôn thần tượng, tôn trọng và tin tưởng lại vì một người phụ nữ khác mà đối xử tệ bạc với mẹ của con, người mẹ đã hy sinh cả đời vì mái ấm gia đình mình. Mẹ luôn dạy con phải kính trọng ba nhưng thử hỏi ba như vậy con còn có thể làm như lời mẹ nói được không? Con biết ở ngoài xã hội có không ít người tôn trọng và quý mến ba, có bao giờ ba tự hỏi khi những người đó biết những gì ba đang làm và những gì ba đối xử với mẹ, liệu họ có còn giữ sự tôn trọng ấy?
Mẹ mang trong mình nhiều bệnh thế nào ba là người rõ nhất, vậy mà ba không làm cho mẹ ngày nào được sống thảnh thơi. Mẹ biết hết những gì ba làm nhưng không muốn nói ra. Mẹ sợ nếu lúc nào ba mẹ cũng cãi vã nhau con sẽ lại buồn nên ngay cả những chuyện này mẹ cũng chôn ở trong lòng, ngậm đắng nuốt cay nuôi con nên người. Sao không thử một lần ba đặt mình vào địa vị của mẹ và con? Khi đối mặt với sự phản bội trong lòng ba sẽ cảm thấy thế nào.
Con từng bị cảm giác ấy, khi người yêu phản bội, người khiến con bỏ cả gia đình, học hành, tương lai để đi theo mà anh ấy lại lăng nhăng, tán tỉnh người con gái khác sau lưng con; cảm giác thật chua xót, tủi nhục. Con hận anh ấy nhưng còn hận bản thân mình nhiều hơn.
Thời gian này con đã suy nghĩ rất nhiều, biết nhiều việc vừa qua con làm là không đúng với đạo nghĩa của người làm con, làm cho ba mẹ phải buồn phiền nhiều; vậy nên con đã quay đầu lại, cố gắng học hành và hoàn thiện hơn con người mình. Con muốn phần nào làm cho mẹ vui, làm cho ba cảm thấy tự hào về con.
Chúng ta sẽ không bao giờ nhận ra giá trị của những thứ đang có, chỉ đến khi mất tất cả mới hối hận thì lúc đó đã muộn rồi. Con mong ba sẽ nghĩ lại, bỏ qua thứ tình cảm sai trái, những ích kỷ cá nhân, đam mê tầm thường trong cuộc sống và quay về với tổ ấm của nhà mình ba nhé. Con gái của ba!
Con đã biết chuyện ba qua lại với cô ấy từ lâu rồi nhưng nghĩ ba là người hiểu chuyện, biết phải trái đúng sai, hơn nữa trong mọi chuyện ba luôn biết điểm dừng. Con từng nghĩ rằng ba cũng là đàn ông, chỉ muốn tìm cảm giác lạ dăm ba lần rồi thôi, thế mà dần dần ba đã đem lòng yêu người phụ nữ đó, người không phải mẹ con. Ba luôn dạy con phải sống chân thật, sống để cho mọi người nể phục nhưng sau những việc ba làm, con cảm thấy sợ, thất vọng, đôi lúc còn thấy xấu hổ nữa.
Trong cuộc sống này, con chẳng còn biết tin vào cái gì. Người con luôn thần tượng, tôn trọng và tin tưởng lại vì một người phụ nữ khác mà đối xử tệ bạc với mẹ của con, người mẹ đã hy sinh cả đời vì mái ấm gia đình mình. Mẹ luôn dạy con phải kính trọng ba nhưng thử hỏi ba như vậy con còn có thể làm như lời mẹ nói được không? Con biết ở ngoài xã hội có không ít người tôn trọng và quý mến ba, có bao giờ ba tự hỏi khi những người đó biết những gì ba đang làm và những gì ba đối xử với mẹ, liệu họ có còn giữ sự tôn trọng ấy?
Mẹ mang trong mình nhiều bệnh thế nào ba là người rõ nhất, vậy mà ba không làm cho mẹ ngày nào được sống thảnh thơi. Mẹ biết hết những gì ba làm nhưng không muốn nói ra. Mẹ sợ nếu lúc nào ba mẹ cũng cãi vã nhau con sẽ lại buồn nên ngay cả những chuyện này mẹ cũng chôn ở trong lòng, ngậm đắng nuốt cay nuôi con nên người. Sao không thử một lần ba đặt mình vào địa vị của mẹ và con? Khi đối mặt với sự phản bội trong lòng ba sẽ cảm thấy thế nào.
Con từng bị cảm giác ấy, khi người yêu phản bội, người khiến con bỏ cả gia đình, học hành, tương lai để đi theo mà anh ấy lại lăng nhăng, tán tỉnh người con gái khác sau lưng con; cảm giác thật chua xót, tủi nhục. Con hận anh ấy nhưng còn hận bản thân mình nhiều hơn.
Thời gian này con đã suy nghĩ rất nhiều, biết nhiều việc vừa qua con làm là không đúng với đạo nghĩa của người làm con, làm cho ba mẹ phải buồn phiền nhiều; vậy nên con đã quay đầu lại, cố gắng học hành và hoàn thiện hơn con người mình. Con muốn phần nào làm cho mẹ vui, làm cho ba cảm thấy tự hào về con.
Chúng ta sẽ không bao giờ nhận ra giá trị của những thứ đang có, chỉ đến khi mất tất cả mới hối hận thì lúc đó đã muộn rồi. Con mong ba sẽ nghĩ lại, bỏ qua thứ tình cảm sai trái, những ích kỷ cá nhân, đam mê tầm thường trong cuộc sống và quay về với tổ ấm của nhà mình ba nhé. Con gái của ba!
Linh