Nhiều đêm anh chìm vào những cơn say để cố quên em, bước lang thang trong đêm cô đơn, tự thương cho số phận bất hạnh. Trời sinh ra anh là con trai nhưng lại yêu em.
Anh và em quen nhau được ba năm rồi nhỉ, anh vẫn nhớ phải mất gần nửa năm hai anh em mới nói chuyện với nhau mặc dù ở cùng một xóm trọ. Rồi cũng không hiểu vì sao hai thằng lại trở lên thân nhau, đi đâu cũng có nhau. Một năm trước, vì nhiều lý do em chuyển xóm trọ, dù im lặng nhưng anh buồn lắm, nhiều hôm mượn cô chủ chìa khóa phòng em rồi nhìn vào đó, hụt hẫng, chơi vơi. Anh mới nhận ra em quan trọng biết nhường nào nhưng cũng chưa xác định được thứ tình cảm mơ hồ này.
Thời gian sau hai anh em vẫn giữ liên lạc, còn thân nhau hơn trước; ăn, chơi thể thao, xem phim cùng nhau rồi những đêm chơi game về muộn qua nhà nhau ngủ tâm sự tới gần sáng. Mọi người nghi ngờ giới tính rồi gán ghép chúng ta, anh cũng cảm thấy vui nhưng biết em không giống anh. Thời gian trôi qua, một hôm em nói đã có người yêu, cô ấy thật tốt và luôn quan tâm tới em. Anh chỉ biết cười và nói mấy câu đùa vui, cố che giấu cảm giác tồi tệ như rơi xuống vực sâu ấy. Cả đêm hôm đó nằm cạnh em, ôm chặt em mà không thể nào chợp mắt.
Từ hôm đó anh em mình ít đi cùng nhau, em không còn muốn dành thời gian cho anh nữa. Những lúc em nhắn tin cho cô ấy, cả tối nằm bên cạnh em mà tim anh thắt lại. Nhiều hôm lướt Facebook của em trong lòng anh đau nhói, rồi chúng ta có nhiều những bất đồng, anh cũng biết mình chẳng có lý do gì để đòi hỏi, ghen ở đây cả, chỉ biết trách mình sinh ra không bình thường để phải yêu em trong lặng câm, tuyệt vọng.
Nhiều đêm anh chìm vào những cơn say để cố quên em, bước lang thang trong đêm cô đơn không biết đi đâu, về đâu, tự thương cho số phận bất hạnh. Trời sinh ra anh là một người con trai nhưng lại yêu em, một tình yêu đơn phương mà biết sẽ mãi chẳng có kết quả. Anh suy sụp thực sự, trầm cảm trong một thời gian dài, sự thật về con người anh và tình cảm dành cho em anh giấu kín, chẳng cho ai biết.
Em à, anh chỉ muốn thét lên "Anh yêu em" cho thỏa những chất chứa bấy lâu, muốn cởi những ưu tư gửi gió cho lòng thanh thản. Anh biết mình mãi dõi theo những bước chân em, mãi là người lặng lẽ đi bên đời em, nhưng cũng tập làm quen với cuộc sống không có em, cố học cách để quên em. Em trai, em là hạnh phúc, nỗi đau của anh!
Thời gian sau hai anh em vẫn giữ liên lạc, còn thân nhau hơn trước; ăn, chơi thể thao, xem phim cùng nhau rồi những đêm chơi game về muộn qua nhà nhau ngủ tâm sự tới gần sáng. Mọi người nghi ngờ giới tính rồi gán ghép chúng ta, anh cũng cảm thấy vui nhưng biết em không giống anh. Thời gian trôi qua, một hôm em nói đã có người yêu, cô ấy thật tốt và luôn quan tâm tới em. Anh chỉ biết cười và nói mấy câu đùa vui, cố che giấu cảm giác tồi tệ như rơi xuống vực sâu ấy. Cả đêm hôm đó nằm cạnh em, ôm chặt em mà không thể nào chợp mắt.
Từ hôm đó anh em mình ít đi cùng nhau, em không còn muốn dành thời gian cho anh nữa. Những lúc em nhắn tin cho cô ấy, cả tối nằm bên cạnh em mà tim anh thắt lại. Nhiều hôm lướt Facebook của em trong lòng anh đau nhói, rồi chúng ta có nhiều những bất đồng, anh cũng biết mình chẳng có lý do gì để đòi hỏi, ghen ở đây cả, chỉ biết trách mình sinh ra không bình thường để phải yêu em trong lặng câm, tuyệt vọng.
Nhiều đêm anh chìm vào những cơn say để cố quên em, bước lang thang trong đêm cô đơn không biết đi đâu, về đâu, tự thương cho số phận bất hạnh. Trời sinh ra anh là một người con trai nhưng lại yêu em, một tình yêu đơn phương mà biết sẽ mãi chẳng có kết quả. Anh suy sụp thực sự, trầm cảm trong một thời gian dài, sự thật về con người anh và tình cảm dành cho em anh giấu kín, chẳng cho ai biết.
Em à, anh chỉ muốn thét lên "Anh yêu em" cho thỏa những chất chứa bấy lâu, muốn cởi những ưu tư gửi gió cho lòng thanh thản. Anh biết mình mãi dõi theo những bước chân em, mãi là người lặng lẽ đi bên đời em, nhưng cũng tập làm quen với cuộc sống không có em, cố học cách để quên em. Em trai, em là hạnh phúc, nỗi đau của anh!
Hưng